Tô Nhuyễn Nhuyễn thở hồng hộc, kéo người đàn ông kia đến hẻm nhỏ bên cạnh, nhìn ông trưởng trấn mang cả con trai cả cột về nhà, bá chiếm cả con đường.
Đây chắc là đi vào thì thẳng ra ngoài thì ngang trong truyền thuyết.
Đợi mọi người đi xa rồi, Tô Nhuyễn Nhuyễn mới kéo cổ áo người đàn ông kia, cố ghé sát vào người hắn, nói: “Anh không phải là dị năng giả chứ?”
Hơi thở nhè nhẹ của cô gái nhỏ lướt qua tai hắn, khẽ lay mấy sợi tóc đen. Lục Thời Minh có thể ngửi được mùi hương ngọt ngào thoang thoảng trên người cô. Đó là hương hoa mà những thứ sản phẩm thấp kém kia không thể bắt chước được. Mùi hương chỉ thuộc về cô, mùi hương độc nhất vô nhị.
Cả người hắn cứng đờ, sau đó từ từ đứng thẳng người, đưa tay, từ đầu ngón tay xuất hiện một cây dây leo. Chiếc lá nhỏ điểm những chấm xám như bị cháy xém. Trông thật là đáng thương.
Dây leo nhìn thấy Tô Nhuyễn Nhuyễn lập tức sà vào, cọ vào người cô như … chú chó?
Mặc dù bây giờ dị năng giả rất nhiều, nhưng là một đứa vô tích sự không có dị năng như Tô Nhuyễn Nhuyễn, đây là lần đầu cô tiếp xúc dị năng giả ở khoảng cách gần như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play