Trương Tiểu Thảo trước giờ sẽ không cãi cọ với người khác như vậy, nhưng có được thêm mấy mươi năm ký ức, Trương Tiểu Thảo cũng nhận ra cãi nhau với một vài người, ngàn vạn lần không được phản bác lại, cứ hùa theo những gì người ấy nói để những người như vậy không còn gì để nói nữa là được.
Trương Quảng Hoa bất luận là ở nhà mẹ chồng hay nhà mẹ đẻ, hễ cãi cọ với mọi người bà ta cũng đều mắng nhiếc mẹ người ta, người ta ân cần hỏi thăm lại tổ tông bà ta thì bà ta lại nói người ta không hiểu chuyện, người ta cũng nói bà ta không hiểu chuyện. Người tự thừa nhận mình không biết phân biệt tốt xấu như Trương Tiểu Thảo cũng là người đầu tiên, nên Trương Quảng Hoa không có kinh nghiệm trên phương diện này giống hệt như những gì Tiểu Thảo dự liệu, không biết phải nói lại thế nào.
Nhưng mà đến cửa cũng chưa được bước vào, cứ như vậy mà thất bại tan tác quay trở về thì cũng đâu còn là bà Trương Quảng Hoa nữa.
"Tiểu Thảo, không phải cô nói gì cháu đâu nhé! Cháu đúng là chẳng hiểu chuyện gì cả, là do mẹ cháu chiều cháu thành hư đây mà!"
Trương Tiểu Thảo lắc đầu: "Không phải mẹ cháu ạ. Là bà nội cháu, cô đi tìm bà nội cháu đi ạ."
Trương Quảng Hoa lại lần nữa bị bí lời.
Vương Thu Hương đang nhoài người trên tường quan sát mà trong lòng mừng rỡ, từ khi nào mà Trương Tiểu Thảo nhát cáy lại trở nên có khí phách như kia rồi thế?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play