Phương Kiếm Bình đau đầu: "Bị cô nhìn ra được mất rồi. Đúng vậy, đúng là tôi không biết. Tôi học vấn chưa cao nên cũng chỉ có thể dạy toán học lớp một, lớp hai mà thôi." Anh ngừng chốc lát: "Cô cho tôi thêm chút thời gian nữa, chờ tôi học được hiểu được rồi lại nói với cô nhé. Chúng ta cứ học thuộc lòng nó trước đi đã, sau này lại hiểu sau có được không?"
Khóe mắt Tiểu Phương liếc thấy cha mẹ cô đã tránh mặt ra ngoài, lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, miễn cưỡng gật đầu: "Được rồi."
"Tiểu Thảo, đến rồi đấy à?"
Giọng nói bí thư Trương từ bên ngoài vọng vào, Tiểu Phương ngay thức khắc bụm miệng mình lại, sau đó ra hiệu ánh mắt với Phương Kiếm Bình. Phương Kiếm Bình nhẹ nhàng đóng cửa lại, nín thở đợi trong chốc lát, cánh cửa phòng kế bên bị đẩy ra một cách thô bạo.
Người tới lao thẳng đến bên giường sưởi, tiến lên phía trước mặt cả kinh há to mồm, không dám tin mà chỉ vào hai người đang ngồi trên giường.
Phương Kiếm Bình cười như không cười hỏi: "Không nhận ra nữa rồi à?"
"Sao… sao hai người lại ở chỗ này?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play