Tốt xấu gì cũng nói rất rõ ràng nên nguyên chủ mới có thể nghe ra được. Đại khái là Trương Tiểu Thảo hâm mộ nguyên chủ xinh đẹp, nên cô ta ngấm ngầm sỉ nhục cô. Có lẽ Trương Tiểu Thảo cũng muốn thẳng thắn chế giễu cô. Nhưng bí thư chi bộ Trương là một người rất bảo vệ con gái của mình, người khác nói về ông và vợ ông như thế nào cũng được, nhưng không được nói đến con gái của ông. Cho dù người này là cháu gái ruột của ông.
Trương Tiểu Thảo rất sợ người bác cả này, mỗi lần ở trước mặt bí thư chi bộ Trương, cô ta đều tỏ ra là một người chị cả hoà thuận.
Thôn nhà họ Trương có hơn một ngàn người, bí thư chi bộ Trương có thể làm trưởng thôn thì ít nhất ông cũng là một người thông minh. Chút mánh khóe của cô gái kia căn bản không thể qua được mắt ông.
Chỉ là suy xét đến việc Tiểu Thảo cũng không phải là người ngoài, mà còn là một vãn bối, cho nên bí thư chi bộ Trương cũng lười so đo với cô ta.
Trương Tiểu Phương nhớ tới chuyện cũ vẫn không nhúc nhích: “Mẹ đi thì ông ta không kiếm chuyện nữa sao?”
Cao Tố Lan bị hỏi đến sững sờ.
Vương Thu Hương nói: “Hay là để con bé đi đi. Em đoán chuyện này có liên quan đến cuộc cãi nhau với con bé ngày hôm qua. Chị dâu Tư lăng mạ con bé, khiến cho bác gái tức giận. Bác gái đánh nhau với chị dâu Tư cũng không chiếm được tiện nghi, Tiểu Thảo còn ngất đi, để bà ấy nhìn thấy Tiểu Phương thì còn có thể tha cho chị ấy.”
Mắt Trương Tiểu Phương sáng lên: “Vậy con phải đi.” Sau đó cô co cẳng chạy ra ngoài.
Cao Tố Lan chậm mất nửa nhịp, không kịp ngăn cô lại, bà không nhịn được nhìn về phía Vương Thu Hương: “Cái miệng này của cô.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT