Vợ của Thuyên Tử không nhịn được nhìn bà ta, chỉ vì Vương Thu Hương cũng đã tiết kiệm được một bức tường.
Vợ của Lai Phú đã lớn tuổi, mắt không tốt nên không chú ý tới, chống gậy đứng thẳng hỏi: “Sức khỏe này của tôi chưa biết ngày nào đó sẽ đi, xây nhiều như thế cho ai ở?”
Vương Thu Hương: “Cháu chị. Cháu chị không cần thì con trai chị chuyển vào, nhà của con trai chị để cho cháu. Nếu không sau này anh chị mất, đất nền bị lấy đi, chia nữa chưa chắc tốt như bây giờ.”
Trương Lai Phú ở cùng một con đường với con trai ông ta, ông ta ở phía bắc đường, nhà con trai ông ta ở phía nam đường, gần như vậy có thể chăm sóc lẫn nhau, gần giao lộ sau này cũng tiện bán đồ.
Nghĩ tới đây, Trương Lai Phú gật đầu: “Xây!”
Ngày hôm sau, hai nhà đến xưởng gạch ở huyện mua gạch.
Quần chúng nhân dân ngày càng giàu có, mỗi tháng người xây nhà mới lại nhiều lên, thế nên gạch của hai lò gạch lớn nhỏ đều không trữ được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play