“Làm xưởng xi măng, sau đó làm bãi cát?”
Phương Kiếm Bình gật đầu: “Hôm khác lúc họp, ai nể mặt anh dùng sàn gác và gạch của huyện chúng ta, anh sẽ giúp người đó tìm chuyên gia. Nhưng những chuyện này không gấp, năm sau rồi tính. Năm nay xưởng gạch, xưởng sàn gác, và chợ bán sỉ rau dưa đã đủ cho bọn anh bận rồi.”
“Chợ bán sỉ rau dưa như thế nào rồi?”
Chuyện này còn phải nói từ vị trí địa lý của huyện Thanh Hà.
Huyện thành không nằm ở trung tâm huyện Thanh Hà, mà lệch về tây nam. Huyện cách vách biết Phương Kiếm Bình mở chợ bán sỉ, lãnh đạo huyện đã tìm tới bí thư Hoắc, hi vọng cho hộ dân trồng trọt ở huyện họ tới đây bán rau.
Phương Kiếm Bình lại trông mong chợ bán sỉ kiếm tiền, dĩ nhiên nhiệt liệt hoan nghênh.
Thực ra số tiền phí quản lý này đều là số nhỏ. Người đông tất nhiên kéo theo kinh tế xung quanh, ví dụ cư dân lân cận có thể bày sạp bán đồ ăn sáng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT