"Những người ở khu chợ thứ hai đó cũng huênh hoang?"
Phương Kiếm Bình lắc đầu: "Không biết, nhưng nếu muốn gia tăng tài chính thu nhập, phải chuyển từ công sang tư."
Bí thư Hoắc thăm dò hỏi: "Cậu nói thật cho tôi biết, ngoài chợ, cậu còn muốn sửa ở đâu. Tôi cũng tiện có chuẩn bị tâm lý."
Phương Kiếm Bình cười nói: "Chỗ tôi muốn sửa còn nhiều lắm, nhưng cũng không thể sửa lung tung. Giống như căn tin trường, cho dù sửa, vậy cũng phải để công chức trường người của chúng ta bao thầu. Người ngoài gia nhập, không có trách nhiệm gì, rất có thể nấu những thứ linh ta linh tinh cho học sinh ăn."
Bí thư Hoắc yên tâm: "Nói thật, tôi thật sự sợ cậu vì phát triển kinh tế mà thứ gì cũng bán."
"Vậy huyện chúng ta sẽ biến thành địa bàn của nhà tư bản rồi." Phương Kiếm Bình cười nói.
"Tôi tiếp thu giáo dục của Đảng nhiều năm, sẽ không vì một cải cách mở cửa mà quên bản tính của nhà tư bản." Anh ngừng lại một lúc, lại nói: "Trước kia tôi đề nghị phong tỏa núi, cũng không phải phong tỏa mãi. Dù sao thì chúng ta cũng cần đá, không cần phải thủ núi của mình đi đào của người khác."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play