Thằng bé nhăn mặt: "Sao cái gì cũng không có vậy ạ."
Phương Kiếm Bình cởi áo khoác, bảo nó dịch vào trong một chút: "Nhưng có thể vào đại học, có thể dạy người ta kiếm tiền."
Thằng bé nhớ tới tôm to, miễn cưỡng nói: "Được thôi, được thôi." Nó chen vào trong chăn, không nhịn được nói: "Ba, mẹ ngủ rồi."
Phương Kiếm Bình nhìn thử, quả nhiên ngủ tới đỏ mặt rồi.
Chẳng trách lại yên ắng như vậy.
"Mẹ con đúng là to gan, có người nhớ nhung con trai cô ấy, cô ấy lại còn có thể ngủ được." Phương Kiếm Bình nằm xuống, phát hiện chăn rất rộng, nhìn kỹ, ở giữa có dấu vết chắp vá, đoán chừng là kiệt tác của bà nội anh, hai chiếc ga giường ghép thành một giường.
Như vậy cũng tốt, cho Đồng Đồng ngủ cùng họ mấy ngày, khai xuân tuyết tan rồi cho nó ngủ một mình. Đỡ cho nửa đêm lăn lộn đạp chăn đi, lạnh thành cục băng nhỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT