Cao Tố Lan không nhịn được oán trách: "Phòng các con cũng không có thóc, trộm cái gì mà trộm."
"Trộm tiền." Phương Kiếm Bình không thèm nghĩ nói ngay.
Cao Tố Lan nghẹn lại, hối hận vì gọi họ dậy: "Đi gọi Tiểu Phương dậy, mặt trời đã lên rồi còn ngủ."
Phương Kiếm Bình vô thức nhìn ra ngoài, trong sân không có một tia nắng nào, lúc này cùng lắm cùng lắm chưa tới sáu giờ.
Ngoài ruộng cũng không có việc gì, hôm nay cũng không tới phiên họ chăn bò quét dọn chuồng lợn, dậy sớm như vậy làm gì.
Người mẹ vợ này thật không biết hưởng phúc.
Phương Kiếm Bình lắc đầu, kéo giày về phòng, nhìn thấy Tiểu Phương còn đang ngủ, do dự một lúc lại bò lên giường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play