Tiểu Phương cũng không muốn ra ngoài. Hơn nữa cũng chỉ có tí tóc, chứ có phải cắt một miếng thịt đưa cho mẹ đâu: "Anh mau đi đi."
Đưa tóc là chuyện nhỏ, Phương Kiếm Bình muốn nói với bí thư Trương và Cao Tố Lan những gì anh đã phát hiện ngày hôm nay.
Hai vợ chồng già cũng có cảm giác, nhất là mấy tháng gần đây, số lần con gái ngốc ngày càng ít đi, cũng bớt nói những lời ngốc nghếch. Mặc dù một số hành động vẫn còn rất trẻ con, nhưng xét đến việc cô chỉ mới mười chín tuổi thì đó là điều bình thường.
Trưởng thành như Trương Tiểu Thảo mới không bình thường. Suy cho cùng, hai người họ lớn lên trong những môi trường khác nhau, Trương Tiểu Thảo giặt giũ, nấu ăn và chăm sóc em trai em gái từ nhỏ, trong khi Tiểu Phương không biết gì và chưa bao giờ làm bất cứ điều gì.
Nhưng khi thực sự nghe Phương Kiếm Bình nói rằng Tiểu Phương đã khóc trong sự tức giận, lo lắng rằng mình sẽ sinh ra một kẻ ngốc, hai vợ chồng già vẫn rất buồn, nước mắt cứ trào ra không kìm được.
Phương Kiếm Bình cho rằng họ khóc vì sung sướng nên lặng lẽ đợi họ bình tĩnh lại.
Trước đây hai vợ chồng già cũng nhiều lần khóc vì thương con gái, nhưng đều đóng cửa im ỉm, hoặc là buổi tối. Đây là lần đầu tiên đứng trước mặt người khác giữa ban ngày ban mặt nên có phần không thoải mái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT