Phương Kiếm Bình không nhịn được nói: “Nếu cô nói như vậy, thì lúc cô ấy lái xe đi qua nhà cô, sao cô không dậy ngăn cô ấy lại?”
“Tôi…” Trương Tiểu Thảo không cần làm việc đồng áng, nghe tiếng máy cày cô ta còn tưởng là bác cả, không chỉ không dậy ngăn lại mà còn dùng chăn bịt kín đầu, định ngủ tiếp: “Tôi cũng không biết là em ấy biết lái.”
Phương Kiếm Bình: “Cô không biết chẳng nhẽ tôi biết sao?”
“Anh là chồng em ấy!”
Phương Kiếm Bình phục cô ta, bây giờ thừa nhận anh là chồng Tiểu Phương để làm gì.
Chợt nhớ tới một chuyện: “Nếu không phải do cô ngày nào cũng đến nhà chúng tôi, ngày nào cũng đem chăn của tôi và Tiểu Phương tách ra, một đầu giường một cuối giường, ở giữa còn đặt cái bàn nhỏ, giống như sông ngân chia cách ngưu lang chức nữa, bọn tôi lười dọn nên cứ để như vậy ngủ, thì sao tôi có thể không biết?”
Trương Tiểu Thảo theo bản năng muốn nói, cô ta rất lâu rồi không làm như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT