Bà Tư của Tiểu Phương thở dài: “Quảng Hoa, lúc cha cô còn sống, vào ngày lễ tết đi qua cửa anh cả của cô, cô cũng không dừng. Cha cô không còn nữa, cô đến chúc tết mẹ cô, còn chạy đến nhà anh cả cô làm gì? Hôm nay không phải là Tiểu Phương, đổi lại là một người khác thì cũng lấy xẻng đánh cô.”
Miệng của Trương Quảng Hoa mấp máy, bà ta thà bị đánh bằng xẻng.
Phương Kiếm Bình nói: “Bà Tư, bà ta muốn bị đánh bằng xẻng, như vậy có thể nhân cơ hội đứng ỳ ở nhà chú của cháu không đi. Thím của cháu sợ Tiểu Phương làm bà ta bị thương, không cho Tiểu Phương múa dao khua gậy, đuổi lại không đuổi được, Tiểu Phương không còn cách nào mới trói bà ta lại.”
Mọi người vốn tưởng rằng trói bà ta là vì sợ bà ta lấy nắm vải trong miệng ra.
Vừa dứt lời, mọi người bỗng tỉnh ngộ.
Có người tò mò hỏi: “Tiểu Phương, sao cháu lại nghĩ được đến thế?”
Tiểu Phương nâng cằm đắc ý nói: “Cháu thông minh như vậy, có gì mà không nghĩ được chứ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play