Nếu không phải vì không đúng thời cơ, Tiểu Phương thật sự muốn cất tiếng cười to.
Nhưng muốn bảo cô không làm gì cả, Tiểu Phương không nhịn được, mấy năm nay Trương Quảng Hoa không ít lần ức hiếp cha mẹ cô.
Tiểu Phương lớn tiếng biện minh cho chính mình: “Tôi sẽ không nuốt lời. Cái thứ thối như vậy, ai mà thèm nuốt lời chứ.” Cô liếc nhìn vợ Lai Phú: “Thím đừng coi thường tôi.”
Vợ Lai Phú sợ Tiểu Phương chĩa mũi dùi về phía bà ta: “Không có. Tiểu Phương thông minh nhất, ngay cả cách này cũng có thể nghĩ đến, thím bội phục cháu còn không kịp mà.”
Trước đây sao bà ta lại không nghĩ đến chứ.
Không mắng lại mẹ con bà Cao và Trương Quảng Hoa, thì bịt miệng rồi trói người lại không phải là được rồi sao.
Người bị trói rồi khiêng lên không phải là Tiểu Phương, cô cũng không cần phải sốt ruột mà nói chuyện phiếm với vợ Lai Phú: “Còn nói tôi ngốc không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play