Thư Duyệt Yểu đút cho cô quả anh đào, trêu chọc: “Nếu Hải Tử thấy bầu trời đêm của Đế Đô vào năm 2017 này, không biết còn có thể phóng bút làm thơ được không, kiểu thơ như vòm trời trống rỗng, còn mình vẫn thấy vỗ về khi nhìn lên.”
“Sợ là không được đâu.” Giọng nói “ngự tỷ” của Ứng Trường Lạc trầm thấp rầu rĩ, trả lời.
Cuộc vui này hơn hai giờ mới kết thúc, Khúc Sở tự mình tới đón.
Trước kia chưa từng thấy vẻ mệt mỏi của anh nên Ứng Trường Lạc cảm thấy có vài người luôn tràn đầy sức lực, về sau chứng kiến rồi thì mới biết, không phải Khúc Sở không mệt, anh chỉ sợ người khác làm không đủ tốt, không yên tâm, chi bằng tự thân vận động.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT