“Trong mơ…”
Lâm Thanh Nha vẫn còn đang suy nghĩ miên man, cô vô thức lặp lại mấy chữ, trước ánh mắt đã không biết xấu hổ còn không che giấu của Đường Diệc cô chợt hiểu ra điều gì đó.
Trong im lặng, khuôn mặt trắng nõn của tiểu Bồ Tát từ từ ửng đỏ.
Căng cứng hai giây, Lâm Thanh Nha cố gắng làm như không nghe thấy, xoay người sang chỗ khác mở cửa xe: “Em phải về đoàn kịch.”
Còn chưa dứt lời đã người bên ghế điều khiển nắm lấy cổ tay, “Em quên mất một việc.”
Lâm Thanh Nha xoay đầu lại: “Hửm?”
Đường Diệc hất cằm, mặt không đỏ không thở gấp: “Hôn tạm biệt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play