Buổi biểu diễn Côn khúc thứ hai trong năm của đoàn kịch Phương cảnh đã quét sạch tiếng xấu của buổi đầu tiên, và có rất nhiều người chú ý đến tiểu Quan Âm đã biến mất bảy năm thế mà gia nhập vào một đoàn kịch nhỏ vô danh.
Ngoại trừ điều này ra, vở “Du viên kinh mộng” ở Lê viên cũng tạo dư luận rất tốt, giới diễn viên nghiệp dư miệng truyền miệng với nhau, lời khen như thủy triều.
Vô danh đã nhiều năm, hai ngày trước bởi vì sự cố trong buổi biểu diễn đầu năm mà bị trên mạng chĩa mũi dùi mắng không chuyên nghiệp, bây giờ cuối cùng đoàn Côn kịch Phương Cảnh cũng có thể trở mình nhờ danh tiếng lần này ――
Trong đoàn, từ trưởng đoàn đến các sư huynh sư đệ, không một ai không cảm thấy nở mặt nở mày và tự hào.
“Sư phụ Lâm!”
Ngoài phòng luyện tập ở tầng hai của tòa nhà nhỏ phía sân sau, Giản Thính Đào đứng ở ngoài cửa hét vào bên trong.
Bình thường đám nhóc con như An Sinh đều phải đi học, Lâm Thanh Nha không có việc gì làm nên luyện tập ở trong phòng luyện tập. Nghe thấy tiếng gọi, cô vén mái tóc dài đứng dậy, giẫm lên sàn gỗ cũ xưa, đi ra ngoài cửa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play