Xe ngựa lăn bánh về phía trước, đoàn xe đi về hướng thành Trường An, Trần Nhu mang dáng vẻ uể oải, nàng dựa vào cửa sổ xe bên cạnh, mơ mơ màng màng muốn ngủ, nhưng, dù nàng muốn ngủ đi chăng nữa thì có làm gì cũng không thể ngủ được, ban đêm cũng trằn trọc mãi khó mà đi vào giấc.
Nàng híp nửa mắt, giơ tay xoa đầu mày, nàng vẫn chưa thể nhớ rõ, cuối cùng ngày hôm đó đã xảy ra chuyện gì.
Trong mộng hay ngoài mộng, đều là hình ảnh đôi mắt đỏ tươi của chàng, lạnh lùng nhìn nàng, chàng hỏi:
“Nàng muốn trả lại cho ta thật ư?”
Hình như nàng còn nói mấy câu dứt khoát nữa, gì mà “Không cần gặp lại”, tới tận bây giờ Trần Nhu vẫn không thể nhớ rõ, cuối cùng là nàng đã nói những gì, từ hôm đi về đến giờ, nàng cứ mơ, lặp đi lặp lại rất nhiều lần.
Chỉ cần nhớ lại thôi thì sẽ thấy trái tim mình đau nhói.
Thích Nhung cưỡi ngựa đằng trước, chàng mang vẻ mặt lạnh lùng như băng, kể cả Chu Giác thích tìm chuyện để nói cũng không dám đi qua, sợ sẽ chạm vào rủi ro.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play