Hải Thiên Diên âm thầm suy đoán lung tung, cũng tôn trọng Kiều Mộc hơn, không dám giữ suy nghĩ muốn tán tỉnh cô nữa. Hai bên ngồi xuống, bắt đầu nói chuyện chấm dứt hợp đồng của Đổng Phi.
Quả nhiên Hải Thiên Diên không muốn thả người cho lắm, nói lung tung chuyện này chuyện kia, nhìn thì như đang suy nghĩ chứ thật ra là kéo dài thời gian. Thẩm Ngọc đá vào chân anh ta một cái: “Cậu lưỡng lự cái gì? Muốn thả người thì thả người, không muốn thả thì không thả, dông dài cái gì? Nếu đồng ý thả người thì làm theo thủ tục bình thường, thương lượng chuyện bồi thường hợp đồng, cũng đâu phải không đóng tiền vi phạm hợp đồng cho cậu.”
“Ôi trời, Thẩm Ngọc, mấy chuyện như thế này đâu phải là chuyện có thể quyết định trong ngày một ngày hai được.” Hải Thiên Diên khó xử.
“Có cái gì mà không thể, các người ký hợp đồng với người ta, không nâng đỡ thì thôi đi, còn chèn ép người ta. Bây giờ có người phát hiện chỗ tốt của người ta, các người lại không muốn thả người, lương tâm các người không đau à?” Thẩm Ngọc oán trách.
Hải Thiên Diên thở dài, trong lòng nói thầm tôi bị oan. Vì cháu trai nên Trần Ba không muốn nâng đỡ Đồng Phi, anh ta làm được gì chứ? Đối với anh ta mà nói, Trần Ba như có ơn cứu mạng anh ta, mấy năm nay cũng mang cho công ty rất nhiều lợi ích, anh ta không thể không lắng nghe ý kiến của công thần đúng không?
Đầu óc anh ta bị nước vào mới có thể vì một nam minh tinh có chút tiếng tăm trong quá khứ mà đắc tội với công thần.
Vả lại, công ty anh ta có nhiều minh tinh nghệ sĩ như thế, không có Đồng Phi này thì sẽ có một Đổng Phi khác, anh ta không quan tâm việc phong sát cậu ấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play