Phía bắc Yêu Uyên.
Có một mảnh sơn mạch khổng lồ bị liệt hoả thiêu đốt.
Sơn mạch có hình dạng trăng khuyết, giống như đôi cánh Phượng Hoàng, liệt hoả tràn ngập, khe rãnh ngang dọc, chung quanh không có bất kỳ thảm thực vật gì.
Mà ở chính giữa sơn mạch, có một cái hố trời vô cùng khổng lồ, bên trong ẩn chứa lực lượng kinh khủng, khiến người ta không dám tùy tiện tới gần.
Đây cũng là một trong số cấm khu thuộc Yêu Uyên, Phượng Vẫn sơn mạch!
Nghe đồn từng có một đầu Thần Phượng vẫn lạc ở đây, cuối cùng tạo hoá thành mảnh sơn mạch vô biên vô tận này.
Xung quanh Phượng Vẫn sơn mạch, là nơi sinh sống của vô số Yêu thú cường đại, một khi người bình thường tới gần, sẽ bị những con Yêu thú kia xé thành mảnh vụn.
Giờ phút này, trên một vùng đất bên ngoài Phượng Vẫn sơn mạch 10 ngàn mét.
Chung Thần Tú và Nhan Trầm Ngư hiện thân ở đây.
"Đây là Phượng Vẫn sơn mạch sao? Cách xa như vậy, cũng có thể cảm nhận được mấy đạo khí tức kinh khủng."
Khuôn mặt của Nhan Trầm Ngư vô cùng nghiêm túc.
Loại cảm giác áp bách này, trước giờ chưa từng có, hoàn toàn không phải những yêu thú cấp 3 kia có thể so sánh.
Chung Thần Tú chắp tay đi vào trong một cái sơn động.
Nhan Trầm Ngư ngạc nhiên nói: "Không đi thẳng vào Phượng Vẫn sơn mạch sao?"
Chung Thần Tú nói: "Chờ một chút!"
Hiện tại đi qua, quả thực là muốn tìm đường chết, đợi lát nữa cung điện kia xuất hiện, Yêu thú ở xung quanh sẽ bị dọn dẹp sạch sẽ, đến lúc đó lại đi vào cũng không muộn.
"A!"
Nhan Trầm Ngư lập tức đuổi theo bước chân Chung Thần Tú.
.
.
Nửa canh giờ sau.
Sơn động.
Chung Thần Tú mở mắt, cả sơn động không ngừng lay động, mặt đất không ngừng rung lắc.
Nói thật ra thì, là toàn bộ Yêu Uyên đều đang rung động.
"Tới rồi!"
Chung Thần Tú thầm nói một câu.
Nhan Trầm Ngư lập tức đứng dậy, khuôn mặt vô cùng nghiêm túc, nàng cảm nhận được một cỗ lực lượng quỷ dị, đem mảnh thiên địa này bao phủ, khiến cho nàng cảm thấy cực kỳ áp lực.
Cùng lúc đó.
Phượng Vẫn sơn mạch, trong cái hố trời kia, có một cỗ lực lượng cuồng bạo phóng lên tận trời, trong nháy mắt không gian vỡ vụn, sơn mạch đổ sụp, mặt đất xuất hiện từng đạo từng đạo vết nứt to lớn, khói bụi nồng nặc phóng lên tận trời.
"Rống!"
Phượng Vẫn sơn mạch, vô số Yêu thú phát ra thanh âm gào rú kinh khủng, như không cần mạng hướng về cái hố trời kia mà phóng đi, giống như muốn đoạt lấy cơ duyên nghịch thiên gì.
Ầm!
Đúng lúc này, hố trời bị xé nứt, một tòa đại điện xích đồng to lớn từ bên trong lao ra, cung điện vừa xuất hiện, liền bạo phát một cỗ lực lượng thôn phệ cực kỳ đáng sợ.
Ông!
Vô số yêu thú trong Phượng Vẫn sơn mạch, ngay cả một chút sức phản kháng cũng không có, trực tiếp bị hút vào bên trong đại điện.
Oanh!
Sau khi Thôn phệ toàn bộ yêu thú trong Phượng Vẫn sơn mạch, Xích Đồng đại điện lần nữa bạo phát một cỗ uy áp hung mãnh, một đạo quang trụ đỏ như máu phóng lên tận trời, kết giới phong ấn Yêu Uyên ở trên không, bị oanh ra một cái động lớn.
Trong Yêu Uyên, vô số Yêu thú đều đang run lẩy bẩy, nằm rạp trên mặt đất, căn bản không dám ngẩng đầu.
"Xảy ra chuyện gì vậy? Nơi xa kia sao lại có một đạo quang trụ màu máu chứ?"
"Chẳng lẽ là có chí bảo nghịch thiên gì xuất thế?”
"Xem chừng, nơi đó hình như là một trong số cấm khu Phượng Vẫn sơn mạch."
".
.
."
Trên mặt Một số giáo viên và học sinh của Hai đại học viện điều lộ vẻ mặt chấn kinh.
Trong huy3t động.
"Thiên Yêu điện!"
Trong mắt Chung Thần Tú mang theo một tia trầm tư.
Thiên Yêu điện, là cung điện của một vị Yêu Thánh, bất quá vị Yêu Thánh kia đã vẫn lạc, hiện tại Thiên Yêu điện do khí linh trấn thủ, bên trong có vô thượng chí bảo.
Dựa theo nội dung cốt truyện, kế tiếp cường giả Yêu tộc sẽ hiện thân, Thiên Yêu thí luyện sẽ được mở ra, yêu tộc và nhân tộc ở trong Yêu Uyên có thực lực dưới Tử Phủ cảnh đều có thể tham gia.
Nhan Lạc Tuyết là thiên mệnh chi nữ, sẽ ở trong khảo hạch kinh diễm tứ phương, cuối cùng chiếm được Thiên Phượng Đế Ấn, đây là đại tạo hoá to lớn nhất trong Thiên Yêu điện.
Tuy Thiên Phượng Đế Ấn cường đại, nhưng vật mà Chung Thần Tú để mắt tới lại không phải cái này, hắn để mắt tới những thứ ở dưới Thiên Yêu điện, những vật khác ở trong hố trời.
Sự tồn tại của Thiên Yêu điện, chính là vì để trấn áp món đồ kia!
Đến mức món đồ kia rốt cuộc là thứ gì, Chung Thần Tú cũng không biết, bởi vì trong sách chỉ nói sơ lược, cũng không giới thiệu kỹ càng.
"Đi ra xem một chút!"
Chung Thần Tú lạnh nhạt nói.
Hai người đi ra khỏi huy3t động.
"Cái đó là.
.
."
Nhan Trầm Ngư khiếp sợ nhìn chằm chằm vào Thiên Yêu điện ở trên không Phượng Vẫn sơn mạch.
Cùng lúc đó.
Trong một số cấm khu thuộc Yêu Uyên, ba đạo uy áp kinh khủng bạo phát, chỉ thấy ba tôn đại yêu phóng lên tận trời, hóa thành mấy đạo tàn ảnh, trong nháy mắt đi vào trước Thiên Yêu điện.
"Đại Bằng Vương, Khổng Tước Vương, Kim Giao Vương!"
Chung Thần Tú nhìn chằm chằm vào ba tôn đại yêu kia.
Ba vị này thật không đơn giản, đều là cường giả Tạo Hóa cảnh, bọn họ xé rách không gian trong cấm khu, đi ra từ Yêu giới.
"Áp lực thật là đáng sợ!"
Thần sắc của Nhan Trầm Ngư vô cùng nghiêm trọng, khí tức của ba tôn đại yêu này quá mức đáng sợ, khiến cho nàng cảm thấy thần hồn rung động.
Kim Sí Đại Bằng hóa thành một nam tử trung niên khôi ngô, đối với Thiên Yêu điện ôm quyền nói: "Xin hỏi tiền bối, chúng ta có thể chiếm lấy cơ duyên ở trong Thiên Yêu điện hay không?"
Cường giả của Yêu giới, đối với Thiên Yêu điện, đương nhiên sẽ hiểu rõ.
Cung điện này là do một vị Yêu thánh vô thượng của Yêu giới luyện chế, nắm giữ khi linh cường đại, là thánh đạo chi khí.
Nếu như khí linh không đồng ý, trừ phi Thánh Nhân xuất hiện, nếu không không người nào có thể tiến vào Thiên Yêu điện.
Bên trong Thiên Yêu điện, có một đạo thanh âm tang thương vang lên: "Thiên Yêu thí luyện sắp mở ra, người tham dự hạn định ở dưới Tử Phủ cảnh."
“Đã rõ!"
Kim Sí Đại Bằng cung kính thi lễ một cái.
Hắn tiện tay vung lên, mấy người trẻ tuổi của Đại Bằng nhất tộc xuất hiện, tu vi tất cả đều dưới Tử Phủ cảnh.
Hai tôn đại yêu còn lại cũng đem người trẻ tuổi trong tộc thả ra.
Trong nháy mắt, ở trước Thiên Yêu điện, xuất hiện hơn mười người trẻ tuổi của Yêu tộc.
Oanh!
Thiên Yêu điện bạo phát một trận uy áp kinh khủng, bên trong Yêu Uyên xuất hiện từng đạo cột sáng màu máu.
"Thiên Yêu thí luyện mở ra, thực lực dưới Tử Phủ cảnh, chỉ cần bước vào cột sáng màu máu, liền có thể vào đài chiến đấu Thiên Yêu tham dự thí luyện, mỗi khi thắng lợi một trận, có thể thu được các loại công pháp, bảo vật, đan dược."
Thanh âm ở trong Thiên Yêu điện, vang vọng khắp mỗi góc ngõ ngách xó xỉnh của Yêu Uyên.
"Thiên Yêu thí luyện?"
"Có các loại công pháp bảo vật?"
"Chúng ta cũng có thể tham dự?"
".
.
."
Vẻ mặt của đám người trong Yêu Uyên đều bị trấn cho hoảng sợ, vội vàng hướng về phía những cột sáng màu máu ở gần phóng đi.
"Các ngươi vào đi!"
Ba tôn đại yêu nhìn về phía những Yêu tộc trẻ tuổi ở bên cạnh.
Những người trẻ thuộc Yêu tộc không chút do dự, lập tức phóng về phía cột sáng màu máu.
"Sư tôn, chúng ta cũng đi tham gia thí luyện Thiên Yêu này sao?"
Nhan Trầm Ngư dò hỏi.
"Đợi lát nữa ngươi có thể đi thử một chút, nhưng không phải bây giờ, theo ta đi phía trước."
Chung Thần Tú nhẹ giọng nói.
Trong Thiên Yêu điện quả thực có không ít đồ tốt, nhất là cái Thiên Phượng Đế Ấn kia, nhưng mà món đồ kia tám chín phần mười sẽ rơi vào tay của Nhan Lạc Tuyết.
Thậm chí Thiên Yêu điện ra đời, cũng đang lặng lẽ đợi vị thiên mệnh chi nữ Nhan Lạc Tuyết kia.
Món đồ mà hắn muốn lấy, có độ khó khăn cực lớn, cho nên hoàn toàn không cần thiết phải nhìn chằm chằm vào Thiên Yêu điện, có thời gian còn không bằng đi cái hố trời kia nhìn xem.
"À!"
Nhan Trầm Ngư cũng không hỏi nhiều.
Hai người lập tức đi về phía trước.
Qua một hồi lâu.
Bọn họ đi vào một vị trí không đáng chú ý trên miệng hố trời.
Hố trời to lớn, sâu không thấy đáy, bên trong ẩn chứa lực lượng kinh khủng.
"Cùng nhau đi xuống!"
Chung Thần Tú nhẹ giọng nói.
"Vâng!"
Nhan Trầm Ngư không do dự, bắt lấy ông tay áo của Chung Thần Tú, thả người nhảy xuống hố trời.
.
.
.