Cái gì? ‘Bốn chữ’ có lẽ sẽ không bị mất trí nhớ, hắn còn có thể căn cứ tình hình mà điều chỉnh chiến lược trong vòng lặp tiếp theo, thậm chí qua mỗi vòng lặp, du khách đều không còn ký ức đối với những chuyện mới phát sinh.
Quá không công bằng, nhìn cỡ nào cũng thấy tử cục cả.
Nghe thế Bạch Hạo Vũ không khỏi sợ hãi: Chúng ta thật sự có thể thành công rời khỏi khu vực này sao?
Chỉ có Tiêu Hữu Phàm hiểu rõ Đường Nghiên Tâm mới biết, trong lòng cô đã tỏ tường, thậm chí cô còn chắc chắn có thể rời khỏi khu vực. Vong linh luôn là như vậy, một khi đã nhắm chính xác mục tiêu thì sẽ không bao giờ chệch hướng. 
Vong linh dựa vào chấp niệm để tồn tại vô cùng thẳng thắn, nếu không có cơ hội rời khỏi thì nhất định tự tạo ra cơ hội rời đi, đối với vong linh mà nói thì hoang mang sợ hãi tuyệt đối sẽ không tồn tại. 
So với sự tuyệt vọng do trực giác của Bạch Hạo Vũ mang lại thì giờ đây Tiêu Hữu Phàm lại tràn ngập tin tưởng.
Thư viện rất yên tĩnh, dịch nhầy có thể khiến làn da chảy thành nước và đám bệnh nhân đã biến mất không thấy. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play