Thạch Tú Nương ở trong Tạ gia, công việc hằng ngày là dạy bảo hai vị tiểu thư thêu thùa. Đó cũng được xem là một người thầy, tuy không được ở bên cạnh khuê phòng tiểu thư nhưng cũng không ở chung chỗ với đám hạ nhân. Hơn nữa do “cô ta” được đại tiểu thư trọng dụng nên cũng có sân viện riêng của mình.
Nghe thấy điều đó nên bọn họ cũng biết Thạch Tú Nương ở chỗ nào.
Trong phòng cũng không thấy bóng dáng Thạch Tú Nương, trong viện cũng không có người sai sử. Bản thân là nam giả nữ nên nếu cả ngày hô nô gọi tỳ sẽ dễ bị bại lộ thân phận, bởi thế nên “cô ta” sống một mình. Điều đó vô tình tạo điều kiện thuận lợi cho nhóm Đường Nghiên Tâm, họ không cần lén lút giống như ăn trộm.
Kết quả tìm kiếm một lúc cũng chẳng có thu hoạch gì.
Tiêu Hữu Phàm lập tức ủ rũ. Cậu ta còn tưởng rằng đã tìm được manh mối cổng ra, chỉ cần nửa bước chân đã ra khỏi khu vực vong linh. Nếu đã nghĩ mọi chuyện tiến triển vô cùng suôn sẻ thì khi gặp phải khó khăn khó tránh gặp phải đả kích.
“Rốt cuộc hắn ta giấu mặt trăng ở đâu?”
Lộ Tầm Nhất là người bình tĩnh nhất, anh vỗ vai Tiêu Hữu Phàm nói: “Cái này có lẽ là lĩnh vực cậu hiểu nhất rồi, một người đàn ông có thể giấu tín vật của người mình yêu đặt ở đâu được nhỉ…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play