Sử dụng số liệu phân tích cũng không thể có kết quả ngay được, xe buýt chạy khoảng hai giờ đồng hồ mới tới khu phục vụ 166. Tâm trạng của Lộ Tầm Nhất lúc này hơi phức tạp, thông thường thời gian đi càng lâu, chứng minh bọn họ cách trạm cứu trợ cuối cùng càng gần. 
Ngược lại chứng minh sau khi bọn họ thông quan một khu vực, cũng không hề rút ngắn quá nhiều khoảng cách với trạm cứu trợ…đây chẳng phải là một chuyện tốt, vì dù cho từ cùng một điểm xuất phát, cũng có biết bao nhiêu con đường khác nhau có thể đi thông tới trạm cứu trợ, tình hình của khu ăn mòn mỗi ngày đều đang thay đổi, du khách có vận may không tốt hoặc phải vào nhiều khu vực hơn, mới có thể tới điểm cuối cùng.
Nhưng mỗi khi tiến vào thêm một khu vực thì sẽ có nhiều thêm một phần nguy hiểm.
Bọn họ đi chắc chắn không phải con đường nhanh nhất có thể tới điểm cuối cùng! Không có cách nào oán giận chuyện này…… Cũng không có cách nào thông qua sức người thay đổi điểm này. Lộ Tầm Nhất chỉ âm thầm đau khổ, không hề nói ra khiến các bạn cũng phải khó chịu theo.
Sau khi tới khu phục vụ, Tiêu Hữu Phàm ở trước bục mở một căn phòng xép*,  thấy Đường Nghiên Tâm nháy mắt lại tiêu tiền đặt một phòng giường lớn bên cạnh.
*Hay phòng trọ khép kín, căn phòng có nhà vệ sinh riêng.
Lộ Tầm Nhất: “Căn phòng xép này không phải có ba phòng sao?” Tuy rằng ở nhà trọ chẳng tốn bao nhiêu tiền, nhưng dưới tình hình không có nguồn thu nhập, có thể tiết kiệm được chút nào thì hay chút ấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play