Những Mẩu Truyện Tình Ngắn

Mối tình đầu năm 17 tuổi


2 tháng


 Đối với bạn tận cùng của địa ngục là gì?  

Năm đó tôi 17tuổi là một cậu thanh niên trẻ khỏe tràn đầy sức sống với khao khát được yêu mãng liệt, mong muốn sẽ có cho mình một tình yêu nồn cháy như bao người và cái ngày định mệnh ấy cũng đến, tôi gặp em trong lúc đang làm bán thời gian ở tại một cửa hàng gần nhà,em đẹp lắm nhất là nụ cười của em một nụ cười như đang sưởi ấm trái tim củamột thằng con trai chưa biết yêu là gì và cũng nụ cười ấy cũng đã khiến tôi biết yêu lần đầu tiên, sau ngày hôm đấy tôi vẫn luôn mong ngóng được gặp lại em vì chỉ cần thấy nụ cười đó thì những ngày làm việc nhàn chán của tôi cũng sẽ trở nên thật tuyệt vời,sau nhiều lần thấy em mua đồ ở cửa hàng tôi cũng dũng cảm mở lời làm quen và dần dần cũng có thể nói chuyện thoải mái với em hơn từ những chuyện trò chuyện ngắn ngủi đến khi rủ được em đi chơi, lúc em đồng ý tôi nhảy lên vì vui sướng ngày hôm đó trời thật đẹp tôi với em ấy đã có một ngày ở bên nhau như quên đi thời gian sau nhiều lần như vậy tôi cũng quyết định tỏ tình, sau một buổi tối lãnh mạn tôi đã tỏ tình và em đồng ý lúc đó tôi cảm tưởng mình là người hạnh phúc nhất thế giới này tôi và em đã yêu nhau đơn giản mà hạnh phúc lắm có cả những lúc vui và có cả lúc buồn, yêu nhau được 3 năm tôi đã gần như đã chuẩn bị tinh thần qua nhà hỏi cưới em, như bỗng khoản một thời gian em ít nhắn và quan tâm tôi,nhiều lần hỏi thăm và quan tâm em đều không nói gì có lúc em còn không thèm gặp tôi, rồi một hôm tôi phải đi công tác một thời gian t hẹn e là sau khi về t sẽ qua nhà e và hỏi cưới e với ba mẹ,em chỉ đứng đó lặng lẽ mỉm cười với ánh mắt có chút buồn,sau thời gian công tác dài tôi trở về bất nhờ với một bó hoa trên tay đến nhà e như không có ai,hỏi người xung quanh mới biết e đang ở trong viện điều trị,tôi liền vội vã chạy đến bệnh viện e đang điều trị đến nơi tôi hỏi bác sĩ và được biết rằng e đã bị ung thu giai đoạn cuối và không có khả năng sống sót, nghe đến đây t liền gục ngã tôi đứng im như chết lặng đi,có lúc ấy trong đầu tôi chỉ có những sự hối hận vì đã không quan tâm e nhiều hơn,không ở bên em những lúc em cần tôi nhất để một mình em phải gánh chịu những đau đớn đó tôi chứ đứng như thế…Sau một lúc tôi cố gắng bước vào căn phòng em đang nằm, ánh sáng từ bên khung cửa sổ chiếu nhẹ vào e, e nhìn bên ngoài rất lâu đến khi tôi vào em quay lại,thấy tôi em nở một nụ cười, nụ cười của em vẫn đẹp như ngày đầu ta gặp nhau,tôi đến bên em ôm em vào lòng khóc em chỉ nhẹ nhàng đưa tay xoa đầu an ủi tôi chúng tôi chứ thế lúc lâu,tháng sau em đã rời đi ngày em rời đi là ngày trái tim tôi vỡ vụn, lúc người ta đưa em đi người ta cũng đưa cả thế giới của tôi đi mất, lúc e được đưa xuống dưới lòng đất tôi chỉ biết chết lặng vì nước mắt đã không còn có thể chảy ra được nữa tôi đứng đó nhìn vào phần mộ của em trong trái tim tôi cũng đã chết.Ngày hôm đấy là một ngày mưa tầm tã có lẽ đến cả ông trời cũng khóc trước cái chết của em…

                    Câu chuyện của một người dấu tên

 

                              


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play