Nghe nói tôi là nữ phụ độc ác

Chương 3: Nhiệm vụ đầu tiên.


3 tháng

trướctiếp

Chương 3: Nhiệm vụ đầu tiên.

“Cô có nhận nhiệm vụ không?”

Một màn hình trong suốt xuất hiện trước mắt Hoành Thiên, trên màn hình xuất hiện hai lựa chọn “Có” và “Không”. Hoành Thiên không chút do dự chọn "có".

Cùng lúc đó, một tiếng "ting" vang lên, hệ thống tiếp tục phát ra một nhiệm vụ khác: “Nhiệm vụ phụ: Tìm một đồng đội cùng nhau hoàn thành nhiệm vụ, tìm kiếm Thương Cẩn Nam. Thời gian: 1 tuần. Thành công, ký chủ sẽ được thưởng 1 phần quà thần bí. Thất bại, linh hồn trực tiếp xóa bỏ.”

Này?!

"Thương Cẩn Nam¹ cũng ở đây?" Hoành Thiên không khỏi ngạc nhiên, cô nghĩ mình là người duy nhất xuyên sách.

(¹ Thương Cẩn Nam này là chồng của chị Thiên ở thời hiện đại nha 🥲)

001 nói: "Đúng vậy, hai người xuyên tới đây cùng một lúc".

“Vậy anh ta cũng có 002 sao?”

“002 là cái gì?"

“ Đó là anh, chị, em của anh hoặc là một cái gì đó”.

"001 là hệ thống độc nhất vô nhị. Tuyệt đối, không có hệ thống nào khác có thể sánh bằng tôi". Hệ thống lạnh như băng nói.

Hoành Thiên bất ngờ nghe ra giọng nói của 001 pha lẫn một chút tức giận và xấu hổ.

“ Ồ, vậy Thương Cẩn Nam không có hệ thống này à?”

"Đúng vậy. Hệ thống này không thể đồng thời kết nối hai linh hồn, chỉ có thể đưa ký chủ vào không gian này bằng cách ép buộc. P/S: khi ký chủ tìm được Thương Cẩn Nam, phần thưởng cho các nhiệm vụ hoàn thành sẽ được nhân lên gấp đôi. Đồng thời, cơ thể của ký chủ và Thương Cẩn Nam sẽ được phục hồi 10% chức năng.

Hoành Thiên cảm thấy nhẹ nhõm khi nghe tin Thương Cẩn Nam cũng có thể phục hồi sức khỏe và trở lại thế giới thực. Không phải vì cô yêu Thương Cẩn Nam, mặc dù họ là vợ chồng nhưng giữa họ không có tình yêu. Cuộc hôn nhân của họ là một cuộc hôn nhân thương mại.

Ban đầu, Hoành Thiên nghĩ rằng cuộc hôn nhân này sẽ kéo dài thêm một hoặc hai năm. Không ngờ, vào năm thứ ba sau khi kết hôn, một người phụ nữ đã đến nhà Hoành Thiên và nói với cô rằng cô ấy đã mang thai con của Thương Cẩn Nam, hy vọng Hoành Thiên có thể ly hôn để thành toàn cho cô ấy và Thương Cẩn Nam.

Hoành Thiên vốn đã không có tình cảm với Thương Cẩn Nam, vì vậy cô vui vẻ quyết định kết thúc cuộc hôn nhân vô lý này.

Cô đã đề nghị ly hôn với Thương Cẩn Nam, mặc dù Thương Cẩn Nam rất ngạc nhiên, nhưng anh vẫn đồng ý ly hôn. Vì vậy, hôm nay họ dự định cùng nhau làm thủ tục ly hôn, nhưng không ngờ đúng lúc này họ lại bị tai nạn.

~~~~đây là dải phân cách, đã hết kí ức trước tai nạn của chị Thiên rồi~~~~

Bên kia, Hoành Bác Văn ngạc nhiên nhìn Bạch Tuyết Dao: “Cái gì? Con muốn gả cho tam vương gia?!”

Bạch Tuyết Dao mặt đỏ bừng, ngượng ngùng gật đầu: “Vâng, con muốn gả cho huynh ấy.”

Hoành Bác Văn cau mày nói: “Con đừng nói nhảm, con cho rằng tam vương gia là ai? Muốn gả cho hắn là có thể gả sao?”

Bạch Tuyết Dao vội vàng nói: “Cha, đây là cách duy nhất Tuyết Nhi có thể nghĩ tới. Việc mà tỷ tỷ đã làm như đánh vào mặt bệ hạ. Để xoa dịu cơn thịnh nộ của bệ hạ, chúng ta phải giúp bệ hạ tìm ra một bậc thang để bệ hạ bước xuống.”

Hoành Bác Văn vẫn im lặng.

Thấy vậy, Bạch Tuyết Dao nói tiếp: "Lúc trước bệ hạ hạ chỉ nói tiểu thư của phủ Thái sư sẽ gả cho tam vương gia, nhưng bệ hạ không nói rõ là vị thiểu thư nào của phủ Thái sư. Phụ thân, ngày mai người có thể nói với bệ hạ rằng người được hoàng thượng ban hôn không phải tỷ tỷ, mà là con. Sau đó, bệ hạ cũng không bị mất mặt, sự tức giận sẽ tự nhiên lắng xuống. Cô dừng lại, sau đó nói tiếp: "Vả lại, phụ thân, người là ân sư của bệ hạ con tin rằng bệ hạ sẽ tha cho cả nhà chúng ta, tỷ tỷ cũng có thể vì vậy mà bình an vô sự.

Hoành Bác Văn nghe xong, cảm thấy lời Bạch Tuyết Dao nói cũng có lý, nhưng——

"Tuyết Nhi, con cũng biết uy danh của Tam vương gia, con thật sự nguyện ý gả cho hắn? "Hoành Bác Văn hít sâu một hơi, chậm rãi nói:" Chuyện này con đừng nhắc lại, nhất định còn có phương pháp khác. Phủ thái sư chúng ta không thể hy sinh một mình con để bảo toàn an nguy cho mọi người. Chuyện này là tỷ tỷ con gây ra, vô luận Thánh Thượng có trách phạt gì, ta cũng nhận."

Bạch Tuyết Dao nghe xong, quật cường đi về phía trước vài bước, "rầm" một tiếng quỳ xuống đất: “Phụ thân, xin người hãy thành toàn cho con. Đây là Tuyết Nhi cam tâm tình nguyện!”

Hoành Bác Văn giật mình, vội vàng muốn nâng Bạch Tuyết Dao dậy, nhưng Bạch Tuyết Dao lại kiên quyết không đứng dậy: "Phụ thân, nhiều năm như vậy, ân tình của người đối với con, Tuyết Nhi cả đời khó quên. Hôm nay có cơ hội này, để con báo đáp ân dưỡng dục mười lăm năm qua của cha đi." Dứt lời, nặng nề nằm sấp xuống dập đầu.

Hoành Bác Văn cảm động hai mắt đỏ bừng: “Tuyết nhi, con làm như vậy, sau khi ta chết còn mặt mũi nào đi gặp Bạch sư huynh!”

Bạch Tuyết Dao mỉm cười, nàng lắc đầu nói: “Con tin rằng cha con dưới suối vàng có biết, cũng sẽ để con làm như vậy. Phụ thân, Tuyết Nhi đã quyết định rồi, xin người cho phép con làm việc này.”

Hoành Bác Văn thở dài, nâng Bạch Tuyết Dao dậy: “Ta, đáp ứng cho con là được. haizz, con đứng lên đi.”

Bạch Tuyết Dao nghe xong, lúc này mới suy yếu đứng lên.

 

#P/s: nay tui đăng 2 chap luôn vì ngày mai tui phải thi rồi 🥲, nếu thi tốt tui sẽ đăng thêm vài chương nữa, thi xấu thì đi ngủ 🤣.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp