Dung Hoàng cắn môi, nam nhân thật là tàn nhẫn.
Dung Hoàng cảm thán một hồi, Ung Tinh đúng là một người đáng thương, sau đó tiếp tục hỏi vấn đề tiếp theo: “Vậy ngươi có sợ bị sét đánh không?”
Mặt Hoàng đế lúc đỏ lúc xanh, trông rất đáng sợ, “Trẫm là thiên tử, là hoá thân của thần long, sấm sét sẽ không đánh trẫm.”
"Thần long?" Dung Hoàng cười lạnh, đánh giá Hoàng đế từ trên xuống dưới, không chút khách khí vạch trần sự thật, “Ngươi hoàn toàn không có long khí, thiên tử của Đại Ung vốn không phải là ngươi, ngai vàng này là ngươi cướp được đúng không?”
Sắc mặt hoàng đế liên tục thay đổi, tức giận phủ nhận: “Ngai vàng này vốn là của trẫm. Đừng tưởng nàng là tiên thì có thể vu khống bừa bãi.”
Dung Hoàng giơ tay tỏ vẻ bất lực, được rồi, ngươi xấu nhưng ngươi có lý.
"Được rồi, với hai câu hỏi đầu tiên, ta sẽ giúp ngươi nói cho cả thiên hạ biết về tội danh của ngươi, vậy câu hỏi tiếp theo." Dung Hoàng quay người, chạy đến bàn làm việc của Hoàng đế, lục lọi một hồi thì tìm được ngọc tỷ và một chiếu chỉ trống không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT