Trong không khí tản ra hương rượu nhàn nhạt.
Sau khi Lục Ninh giải thích đây là phòng tân hôn của bọn họ, chứ không phải là của người khác xong, chỉ thấy Cảnh Dịch cầm lấy một ly rượu. Anh khé rũ mắt, động tác như nước chảy mây trôi, vừa ưu nhã lại quyến rũ.
Đây vẫn là lần đầu tiên Lục Ninh nhìn thấy ly rượu được dùng trong những hôn lễ thời xưa, cho nên thật ra cô cũng không nhìn chằm chằm vào động tác của Cảnh Dịch, mà cô đang nhìn ngắm chén rượu giao bôi cho những đôi vợ chồng ở cổ đại này.
Cô mới vừa nhìn chưa được vài giây, chỉ nghe Cảnh Dịch ho nhẹ một tiếng, nói: “Nương tử(*), mời.”
(*) Vì để phù hợp với bối cảnh cổ đại nên sẽ để như vậy nha.
Lục Ninh có chút sửng sốt. Cô vô thức ngước mắt lên nhìn Cảnh Dịch .
Hai ngọn nến cưới vẫn đang lặng lẽ cháy. Dưới ánh nến lung linh ấm áp, Cảnh Dịch trong bộ đồ cưới của tân lang, gương mặt ôn hòa, ánh mắt khi nhìn về phía cô vừa sáng ngời lại vô cùng dịu dàng. Nếu như đôi tai của anh không đỏ hồng như mày của ngọn nến, thì có lẽ Lục Ninh thật sự cho rằng lúc này anh rất bình tĩnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play