Vị cố vấn đang nói chuyện, có một đôi mắt đào hoa cực kỳ xinh đẹp.
Không lâu trước đây, Cảnh Dịch mới vừa nhìn thấy đôi mắt này ở khoảng cách gần.
Đôi mắt này, thông thấu, trong suốt, không dính bụi trần, phảng phất vạn vật ở trước mắt đều không có chỗ che giấu.
Lúc ấy sau khi nghe được tiếng nói nặng nề khàn khàn của cô, anh rất nhanh đã đẩy đối phương ra, bởi vì anh cũng không có thói quen tiếp xúc gần với người lạ.
Không nghĩ tới thế giới này nhỏ bé như vậy, hôm nay anh không chỉ gặp được người cứu mình trong buổi biểu diễn công ích đó, còn phát hiện cô chính là Lục đạo sư mà Tiểu Mục luôn miệng nhắc tới.
Lúc này ở trong sân, đoạn đối thoại của cố vấn và thực tập vẫn đang tiếp tục.
Nữ thực tập sinh này rõ ràng không đem câu nói “Thu liễm một chút dã tâm đã lộ ra ngoài lại” này của Lục Ninh để ở trong lòng, vẻ mặt cô ta khinh thường nhìn lại: “Mặc kệ là đại minh tinh hay là tiểu minh tinh, ai mà không có chút dã tâm? Chẳng lẽ Lục lão sư không có dã tâm sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play