Lúc này Cốc Hinh cũng nhận ra, trong hành lang chỉ có tiếng bước chân của mình, sau khi cô ấy dừng lại, mọi thứ trở nên yên tĩnh.
Không, chỉ còn tiếng thở gấp của cô ấy.
Tất cả đều là giả.
Cốc Hinh không chần chừ nữa, tiếp tục lao về phía trước, Bạch Khương phía trước đưa tay kéo cô ấy, Bạch Khương phía sau cũng thì thào: "Đừng chạy lung tung nào Cốc Hinh-"
Cốc Hinh dùng đạo cụ đánh văng cả hai Bạch Khương, chiếc xe đồ chơi va vào tạo ra hai đám khói đen, cô ấy lợi dụng cơ hội chạy qua, phía sau truyền đến tiếng lạ kỳ, giống như tiếng cháy, cũng giống như tiếng xé rách, nhưng cô không quay đầu lại nhìn.
Cô ấy trở lại lối vào đường hầm, một đôi tay duỗi xuống, cùng một giọng nói quen thuộc vang lên: "Chị lên được rồi sao? Hãy nắm lấy tay e, em sẽ giúp chị."
Nghe đến đây, Bạch Khương cũng cảm thấy sợ hãi vì trải nghiệm của Cốc Hinh: "Đó cũng không phải là em."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play