"Nghĩa là sao?" Bạn bè của cô ấy vẫn chưa kịp phản ứng.
"Ý là nó không còn mùi thơm nữa."
Lưu Luyến đứng dậy đi về phía bàn dài, liếc nhìn về phía bếp, nơi đó cũng yên ắng, những người hầu trước đây luôn mang thức ăn ra để bổ sung sau 9 giờ tối đã không còn xuất hiện nữa.
Không sợ bị người khác nhìn thấy, Lưu Luyến mới vươn tay ra và lấy một miếng bánh mì lại gần ngửi.
Không có mùi.
Ngửi bánh ngọt, cũng không có mùi.
Lưu Luyến liên tục ngửi qua mười mấy món, thậm chí cô ấy còn cúi xuống ngửi, nhưng vẫn không có mùi gì cả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT