Cảm xúc đó như một loại virus, không chịu chết, tìm cơ hội là lại trào ra, quấn chặt lấy cô, kéo cô xuống vực sâu.
Vì sao?
Vì sao chỉ vì một chút lời nói không hay trên bề nổi mà cô lại muốn tự sát? Cái bẫy này xem thường ai vậy?
Hơn nữa, tại sao lại dùng khuôn mặt của bố mẹ cô mà nói những lời đó, cô ghét chết đi được!
Bạch Khương rất muốn đánh họ, nhưng nhìn thấy hai khuôn mặt đó, cuối cùng vẫn không đánh được.
Cô quay người bỏ đi.
"Này này! Mới nói vài câu đã không kiên nhẫn rồi..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT