Người bạn hít một hơi: "Bị bấm phím tăng tốc là thế nào?"
"Nghĩa là hoàn toàn không cho người chơi thời gian để thăm dò, một số mối nguy hiểm theo lý thuyết nên có thời gian báo trước, nhưng không có! Chúng xuất hiện đột ngột! Rất nhiều người chết, rất nhiều người."
Người đó nhắm mắt lại, cảm thấy đau lòng cho những người chơi vô tội chết oan uổng, lại cảm thấy may mắn vì bản thân thoát chết, nhưng đằng sau nỗi đau lòng và cảm giác may mắn là nỗi sợ hãi sâu thẳm hơn ập đến.
"Trời ạ, phó bản, trò chơi này mẹ nó đang đùa à, hỏng hóc rồi sao, muốn người ta sống thế nào chứ."
Người bạn nắm tóc: "À phải rồi, trước khi cậu ra cũng có vài người chơi than thở rằng trò chơi xảy ra lỗi, có vẻ trò chơi thật sự hỏng rồi, nhưng bọn hắn nói đến phó bản nhập vai, đi, tôi dẫn cậu đi xem, thông báo viết rằng ký ức về phó bản nhập vai sẽ bị xóa sau 3 ngày, tôi thật sự rùng mình!"
Bạch Khương và mọi người đưa Hãn Cận Dật về khách sạn.
Người mở cửa là Tống Cánh, anh ta tiếp đỡ Hãn Cận Dật trước, cảm ơn mọi người đã đưa hội trưởng trở về, rồi ngạc nhiên hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì vậy?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT