Trong phòng khách chỉ còn Tào Vĩ và Nguyên Dịch Thần, Nguyên Dịch Thần không đồng tình nói: "Sao cậu lại nói chuyện như vậy, phải khéo léo hơn chứ."
"Khéo léo cái quần què gì, mày còn không dám lên tiếng mà còn dám chê tao, giỏi thế thì đợi tao xin thêm đồ ăn, đừng có mà ăn theo đấy nhá."
Mặt Nguyên Dịch Thần đỏ bừng, giải thích: "Chúng ta là người mới, vốn phải khiêm tốn một chút..."
"Khiêm tốn cái rắm! Mày ngu thật hay giả ngu đấy! Họ nói không được ăn thứ NPC cho mà, chắc chắn là họ có bài, nếu không thì làm sao bình tĩnh được như vậy?"
"Mày không thấy cô Bạch Khương kia chỉ cho chúng ta vài thanh kẹo? Chúng ta sống sót với hai thanh kẹo này à?"
"Đến lúc sắp chết đói rồi thì cũng phải ăn thôi chứ? Chúng chắc chắn coi chúng ta làm bia đỡ đạn, cho chúng ta dò đường trước!"
"... Có lẽ không đâu..." Nguyên Dịch Thần hơi do dự.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play