Bạch Khương cũng mong như vậy, người khác chết vẫn tốt hơn mình chết, kể từ khi vào game này, sống sót trở thành ưu tiên hàng đầu.
Mưa bên ngoài đã ngớt hẳn.
Trưởng lão được Mộc Đại Sơn an ủi, bình tĩnh lại, nói: "Không thể chần chừ nữa, hôm nay tôi sẽ dạy các cậu làm búp bê, càng xa rừng người gỗ thì linh hồn người gỗ càng yếu, làm xong là các cậu mau chóng quay lại thành phố đi!"
Ở lại càng lâu càng nguy hiểm.
Mộc Hiểu thăm dò: "Có thể không làm mà đi luôn được không?"
Dĩ nhiên trưởng lão lắc đầu: "Làng chúng tôi có quy định, ai đã vào rừng người gỗ thì phải làm một con búp bê, nếu không linh hồn sẽ bị bỏ lại trong làng người gỗ."
"Haizz! Giá mà biết sẽ gặp linh hồn người gỗ, tôi đã không cho các cậu đi, tôi bảo người trong làng làm búp bê cho các cậu chụp hình là được rồi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play