Cô cảm thấy toàn bộ món ăn trên bàn đều ghi rõ ràng ba chữ: Hồng Môn Yến.
"Sao các chị không ăn gì cả."
Điềm Điềm cắt một miếng thịt bò còn tươi nhai, nhắm mắt lại thưởng thức.
Nuốt xuống, cô ta nhìn vài người chơi, ngạc nhiên: "Tại sao mấy người không ăn gì? Không hợp khẩu vị sao?"
Các người chơi im lặng.
Biểu cảm của Điềm Điềm lại muốn xụ xuống, Bạch Khương vội lên tiếng: "Điềm Điềm, bên ngoài đã tối rồi, ban đêm trên núi không an toàn lắm, cô đuổi Ngụy Vũ Triển ra ngoài khiến tôi lo lắng."
Điềm Điềm cười: "Cô đừng sợ, chỉ vì anh ta làm tôi không vui nên tôi mới đuổi anh ta đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT