Bạch Khương siết chặt đấm, lòng căm ghét kẻ trộm mộ ngày càng sâu đậm, Bồi Châu và những người chơi khác cũng vậy, họ kiềm chế sự căm ghét của mình.
Nếu không phải cần những kẻ như vậy để dẫn đường và tìm ra cổng ánh sáng, nhóm người chơi bọn họ dù sao cũng đã trải qua bao thử thách, cũng không phải là kẻ yếu đuối, họ muốn đánh nhau với những kẻ không coi trọng người chơi này lâu lắm rồi.
"Ngoan nào, tới đây hết."
Bạch Khương được yêu cầu đưa tay ra trước.
Trải qua một lần nữa bị cắt xương và ăn thịt, nỗi đau tăng lên gấp mười lần, không chỉ thể xác mà tâm lý cô cũng bị tra tấn.
Bạch Khương đã mất cả đôi tay và đôi chân của mình, sau đó là lượt của Điền Vũ.
"Đừng đụng tôi, tôi không muốn!" Điền Vũ vùng vẫy không ngừng, khi cánh tay cô ta bị ép cho vào, cô ta phát ra tiếng kêu thảm thiết: "Ahh, buông tôi ra!"
Cô vùng vẫy không ngừng, nhưng kẻ trộm mộ không có chút lòng thương xót nào, họ xem những người khuân vác này như những con vật.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play