Tại tầng hai của ký túc xá, Dương Dân đã gõ khắp các cửa phòng nhưng vẫn không thấy bóng dáng Chu Mộng Dĩnh đâu.
Vừa rồi anh ta cũng đã thử đến tòa nhà chính tìm nhưng không thấy, tâm trạng anh ta lúc này vô cùng bực bội. Không có điện thoại khiến việc tìm người trở nên vô cùng phiền toái. Chỉ là một trang viên thôi mà làm như lạc nhau giữa một thành phố lớn, thật sự quá đáng ghét!
Anh ta nghĩ, đây chính là ý đồ hiểm ác của phó bản, nó không muốn người chơi dễ dàng liên lạc với nhau!
Anh ta xuống tầng một để kiểm tra, hy vọng trong thời gian mình lên lầu, Chu Mộng Dĩnh có thể đã quay về từ bên ngoài.
Nhưng không ngờ, thay vì thấy Chu Mộng Dĩnh, anh ta lại nhìn thấy một đám người ngã lăn ra đất, xung quanh là những vũng nôn mửa, không khí nồng nặc mùi chua khiến anh ta vừa ngửi thấy đã muốn nôn.
Dương Dân vội vàng nín thở, lấy tay bịt mũi rồi cẩn thận tiến đến gần người nằm gần mình nhất, nhẹ nhàng dùng chân lật người đó lại. Anh ta thấy khóe miệng người đó rách ngang, máu chảy ra, gương mặt trắng bệch như tờ giấy.
Anh ta ngập ngừng cúi xuống, chạm vào cổ đối phương để kiểm tra mạch đập, sau đó kiểm tra thêm hai người đồng đội của mình, xác nhận họ vẫn còn thở mới thở phào nhẹ nhõm. Nếu cả sảnh đầy xác chết, quả thật quá kinh hoàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play