Yến Tư Nhạn ở bờ bên cạnh lo lắng đến mức tim như nhảy lên cổ họng, khi nhận ra có biến, cô ấy đã nắm chặt sợi dây thừng, sẵn sàng kéo bất cứ lúc nào. May mắn thay, cả hai đồng đội đều an toàn lên bờ. Cô ấy vội vàng tiến lại gần: "Không sao chứ?"
"Không sao." Bạch Khương đưa lưới vớt cho cô ấy, sau đó giúp Chung Kính Dương gỡ dây thừng ra.
Sợi dây này trông có vẻ như không phát huy tác dụng, nhưng trước khi làm việc gì cũng cần phải chuẩn bị sẵn sàng, thà không dùng đến còn hơn lúc cần lại không có.
"Trời ơi, nước đã đầy rồi kìa?" Yến Tư Nhạn ngạc nhiên.
Bạch Khương cũng nghe thấy tiếng nước chảy, cô buông dây thừng và nhìn về phía hồ nước nóng, chưa đến một phút mà hồ nước đã được bơm đầy lại, nước nóng bốc hơi làm không khí ngập trong làn sương trắng, mỗi lần hít thở đều cảm thấy niêm mạc mũi nóng ran, cổ họng cũng có chút khó chịu.
"Đó là mùi lưu huỳnh, đi thôi, chúng ta rời khỏi đây trước."
Trong phòng trực của bác sĩ gia đình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play