Vào thời khắc quan trọng, Bạch Khương cắn rách đầu lưỡi, cơn đau nhói giúp cô tỉnh táo trong chốc lát. Khi ngẩng đầu lên, cô nhận ra mình đã đến bên hồ.
Mũ áo mưa không biết bị hất ra từ khi nào, mưa đổ xuống khiến cô ướt sũng, nước mưa chảy dọc theo cổ thấm vào toàn thân. Một chân cô đã dẫm sâu vào lòng hồ, nước hồ nhanh chóng tràn đầy trong đôi ủng của cô.
Những vật thể khổng lồ, dài, mảnh, dày đặc, và vặn vẹo phủ kín mặt hồ, đang uốn lượn cơ thể và tiến về phía Bạch Khương, quấn lấy bắp chân cô.
Cái lạnh thấu xương quen thuộc xuyên vào tận tuỷ, suy nghĩ của Bạch Khương ngay lập tức trở nên mơ hồ, dù cô có cắn nát lưỡi cũng không thể giữ được sự tỉnh táo nữa.
Mưa lớn vẫn trút xuống không ngừng, bầu trời như bị xé toạc một lỗ, sấm chớp vang rền, như muốn nhấn chìm cả thế giới.
Trong tiếng mưa ào ào, một cảm giác phấn khích, vui sướng cũng từ từ lan toả, Bạch Khương trong cơn mơ hồ cảm nhận được nhiều ánh nhìn đang dõi theo. Những ánh mắt ấy cao vút, ẩm ướt và nhớp nháp, giống như những con sâu kỳ lạ giả dạng thành rêu, chúng đang bám vào bắp chân cô, trơn tuột và dính bết...
Cô ghét cay ghét đắng những ánh mắt đó! Càng căm phẫn bản thân mất đi sự tỉnh táo!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play