"Ông nói bậy bạ!" Một phú hào tức giận chửi bới: "Tính cách của Lâm đại sư chẳng phải ông cũng biết rồi sao, mấy năm nay ông ấy cứ ru rú trong tỉnh, làm gì có kẻ thù."
Chu lão gia biện minh: "Đó là Lâm đại sư nói mà, ông ấy bảo chúng ta điều tra xem gần đây trong tỉnh có người lạ hay không, ông ấy cũng nghi ngờ mà."
"Nhưng chẳng phải chúng ta không tìm ra gì sao? Tôi không tin có người của giới huyền môn lén vào tỉnh mà thế lực của mười lăm gia tộc chúng ta lại không phát hiện được chút dấu vết nào."
"Thôi, đừng cãi nhau nữa, mau tắt bộ chắn tín hiệu đi, rồi gọi bảo vệ dưới núi lên, không đúng, trước hết bảo họ phong tỏa ngọn núi này lại, hung thủ chắc chắn vẫn còn quanh đây!" Ngô lão gia nói.
Lời ông ta nói lập tức được mọi người đồng tình, họ nhận ra bây giờ không phải lúc để cãi cọ, không chừng hung thủ còn bắn thêm vài người nữa.
"Thục Lâm? Thục Lâm?" Ngô lão gia tìm vợ để cùng trốn, không ngờ người vợ già lại mất tích.
"Thục Lâm?!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play