Khi trở lại xe buýt, con trai cầm món đồ chơi lên chơi, bỗng nhiên thở dài như người lớn: "Mẹ ơi, tại sao mẹ không cho con cầm theo chiếc xe nhỏ đó, con thích nó lắm."
Mẹ không cho cậu nhóc chơi chiếc xe đó, lần này đi ra ngoài cũng không cho cậu mang theo, mặc dù đã mua cho cậu rất nhiều đồ chơi mới, nhưng cậu vẫn yêu thích chiếc xe đồ chơi đó nhất, không nhìn thấy, không chạm vào được lại càng thêm nhớ.
Dưới ánh đèn mờ, khuôn mặt nhỏ của cậu con trai phúng phính, lộ ra ngây thơ đáng yêu, Bạch Khương cảm thấy trong lòng dâng trào tình mẫu tử, yêu thương tràn ngập.
Cô không biết giải thích với con trai như thế nào, thực ra chính cô cũng không hiểu nổi.
Xe buýt đến bến xe khách thành phố A vào khoảng hơn năm giờ sáng.
Nơi này xa lạ, Bạch Khương thực sự sợ hãi, cô nắm chặt tay con trai, tìm một góc ngồi xuống đất, định đợi trời sáng rồi mới đi ra ngoài.
Lúc bình minh, bến xe đã có rất nhiều hành khách ra vào, đây là thế giới hoàn toàn khác biệt so với hơn hai mươi năm cuộc đời mà cô từng trải qua, không tránh khỏi việc cô cảm thấy lo lắng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT