Bạch Khương cười nhẹ, ra hiệu mời cô ấy ngồi: "Nếu không ngại thì ngồi xuống đây đi, đằng nào cũng phải nghỉ ngơi một chút cho đỡ chóng mặt."
Tịch Lệ Văn lập tức ngồi xuống, lịch sự nhìn cô hai lần: "Em gái bình tĩnh thế này, có vẻ cũng là người chơi phó bản nhập vai rồi, thật đáng tiếc, chị còn tưởng mình đã tìm được một nhân tài."
Hai người đơn giản nói chuyện qua lại, tự giới thiệu về bản thân, Bạch Khương hỏi cô ấy có thuộc hội nhóm nào không, Tịch Lệ Văn nói cô ấy là thành viên của hội Thanh Vân, sau đó nghe Bạch Khương nhắc đến hội của mình.
"Hội hỗ trợ Minh Dương? Nghe có vẻ quen đấy." Nhưng cô ấy không quá rõ về hội này.
Tịch Lệ Văn lại cười nói: "Trạm trung chuyển có chút xíu đó thôi, hội nhóm thì nhiều như cỏ dại, ném một viên gạch cũng có thể trúng cả đống hội trưởng và phó hội trưởng. Người ngoài không biết lại tưởng chúng ta hào nhoáng lắm, thực ra cũng chẳng khác gì người chơi bình thường."
"Đúng vậy, chỉ là những người cùng chí hướng tập hợp lại thành nhóm, mọi người hỗ trợ lẫn nhau, bình thường cũng có người để nói chuyện." Bạch Khương đồng ý.
Hai người lại nhắc đến giấc mơ vừa rồi, so sánh với nhau, phát hiện ra trải nghiệm giống hệt nhau, đều trải qua các bước xem mặt, thức tỉnh, bị ép buộc, và kích thích để hồi phục trí nhớ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT