Vi Ngưng Xảo gật đầu: "Lạ thật đấy, xung quanh đây chẳng có công trình nào cả, làm gì có chuyện công trình quá dày đặc làm ảnh hưởng không khí... Nói mới nhớ, những chiếc đèn lồng treo kia không hề lay động, ngọn nến cũng rất ổn định, tôi nhớ trên núi gió rất lớn."
Tối hôm qua cô ấy quay về trang viên, từ khi đến gần cổng núi đã cảm thấy gió núi lạnh lẽo, suốt một ngày ở lại đây cũng nhận thấy gió núi lớn và nhiệt độ thấp.
Kết quả là sau khi đi qua cánh cửa này thì không còn cảm thấy gió gì nữa, điều này hoàn toàn không bình thường.
"Lạnh quá. Tôi sợ rằng chúng ta đã lọt vào trận pháp ngay khi bước qua cửa đó."
Bạch Khương xoa xoa cánh tay nổi da gà, ánh mắt lóe lên, cô vượt qua từng cái đầu mờ nhạt phía trước, nhìn thấy bóng lưng mờ ảo như bóng ma của Tam Cô phu nhân.
Vi Ngưng Xảo thần sắc nghiêm nghị, theo phản xạ xoa lên cổ, cô ấy đang đeo một tượng Phật hộ mệnh bằng ngọc mua từ một vị đại sư với giá cao. Tượng Phật bằng ngọc dán chặt vào ngực cô ấy, dường như đang tỏa ra hơi ấm yếu ớt.
Bạch Khương cũng nhẹ nhàng đặt tay lên bụng, cô cảm nhận được viên ngọc ẩn trong bụng đang tỏa nhiệt, hơi ấm từ bụng truyền đến tứ chi, giúp cô giữ được tinh thần minh mẫn và thân thể ấm áp. Cô nghiêng đầu, khẽ nói với Vi Ngưng Xảo: "Chúng ta đợi một lát..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play