Cắn chặt môi dưới, Vu Cẩm Dương tiến lên vài bước rồi cúi xuống nhặt những lá thư khen ngợi. Thực ra chỉ có ba lá thư, anh ta nhặt lên rất nhanh, mắt chăm chú nhìn vào thư mà quên cả đứng lên.
Đây chỉ là những lá thư khen ngợi bình thường, nhưng càng như vậy, Vu Cẩm Dương càng không thể chấp nhận được.
Đoạn Đái Dung rõ ràng không giao hàng nhiều bằng anh ta, hôm qua khi trời tối anh ta còn đi hỏi thăm quản lý!
Anh ta đã cắt bớt đồ từ các đơn hàng khác để ghép thành một phần ăn ngon tặng cho quản lý, quản lý cười hì hì nhận lấy, rất dễ dàng bị anh ta mua chuộc và nói rằng anh ta là người giao hàng nhiều nhất trong ba người chơi!
Người đứng đầu!
Rõ ràng mọi thứ đã ngã ngũ, Vu Cẩm Dương yên tâm trở về ký túc xá ngủ, hôm nay cũng không chút lơ là mà tiếp tục giao hàng để gia tăng lợi thế, khiến hai người chơi kia không thể nào đuổi kịp... không ngờ lại có kết cục như thế này.
Khuôn mặt Vu Cẩm Dương lúc xanh lúc trắng, môi nhợt nhạt không còn sắc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play