Dù thế nào đi nữa, Chung Kính Dương cũng cảm thấy mình cần mạo hiểm thêm một lần nữa, không thể cứ ngồi chờ chết như vậy. Bây giờ trời đã tối không tiện ra ngoài, vậy thì đợi đến ngày mai ban ngày sẽ đi.
Cuối cùng, Chung Kính Dương nằm trở lại giường, tiếc rằng anh vẫn không thể ngủ yên. Sau khi đầu óc hoạt động quá tải, thói quen suy nghĩ không dễ dàng dừng lại, anh vẫn còn đang suy nghĩ lung tung, đủ thứ ý nghĩ kỳ lạ bật ra như pháo hoa, thái dương giật nhè nhẹ gây đau đớn.
Điều này anh đã quen rồi, anh cố gắng hết sức để làm trống rỗng tâm trí, tập trung tưởng tượng một bức tranh, đó là cảnh cả gia đình đoàn tụ vào một buổi tối bình thường khi chị gái tổ chức sinh nhật.
Mọi người đều nở nụ cười, chị gái đeo chiếc "vương miện" màu vàng do tiệm bánh tặng, nhắm mắt ước nguyện, bố mẹ đứng đối diện nắm tay anh hát bài hát mừng sinh nhật.
"Phù!" Ngọn nến bị thổi tắt, tiếng cười vui vẻ của mọi người vang vọng ra sân, vang lên đến bầu trời đầy sao, lúc đó ai cũng hạnh phúc.
Chiêu này trăm lần như một, những suy nghĩ hỗn loạn của Chung Kính Dương dần lắng xuống, yên bình hài hòa tràn ngập trong thế giới tinh thần của anh, anh lại có chốn về không còn lang thang.
Chung Kính Dương từ từ chìm vào giấc ngủ, cho đến khi những tiếng động rò rỉ khắp nơi trong nhà lại đánh thức anh dậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play