Có kinh nghiệm từ lần đầu tiên, lần này Bạch Khương đã kiểm soát được nhịp tim của mình rất tốt. Khuôn mặt cô tái nhợt, nhưng giữa gió lạnh, cô vẫn cố gắng mỉm cười: "Đừng sợ, cô Bạch đang ôm em đấy."
Từ bùn lầy, một cái miệng nữa bất ngờ xuất hiện, không chút do dự cắn vào cổ Bạch Khương.
Cơn đau dữ dội tấn công, làm cho mắt cô tối sầm lại.
"Mỹ Mỹ..."
Cảm nhận máu đang chảy ra, răng Bạch Khương run rẩy vì lạnh, nhưng bùn nhão trong lòng cô dường như bắt đầu phục hồi sau khi được nuôi dưỡng bởi máu và thịt.
Đối phương đang cướp đi sinh mạng của cô.
Sợi dây buộc hai người dường như đã biến mất, chỉ còn hai tay cô đang ôm Ngô Mỹ Mỹ. Chỉ cần cô buông tay và ném Ngô Mỹ Mỹ xuống, cô sẽ được cứu.
Thân con thuyền dường như không có điểm dừng, cô không thể nhìn thấy mặt đất trong sương mù dày đặc. Sự sống trôi đi khiến cô dần mất sức, Bạch Khương không để mình buông tay, càng bị Ngô Mỹ Mỹ cắn mạnh, cô càng ôm chặt hơn, cô dùng tất cả sức lực còn lại của mình để ôm Ngô Mỹ Mỹ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT