Quả nhiên, sau khi trút bầu tâm sự, Cốc Hinh cảm thấy thoải mái hơn, gương mặt cô ấy lại xuất hiện nụ cười mà Bạch Khương quen thuộc, đó mới là Cốc Hinh mà cô biết.
"Thôi không nói chuyện của chị nữa, nghe nói khủng hoảng của em đã qua rồi, vết hồng trên mắt em là sao vậy?" Cốc Hinh tới gần nhìn: "Trông giống hoa đào ghê, lần trước gặp còn chưa có mà."
Bạch Khương chạm tay lên mắt, từ sau khi ghé qua cửa hàng tiện lợi, một dấu ấn hoa đào trong một mắt của cô đã biến mất, nhưng mắt còn lại vẫn còn vết hồng. Cô liên tục suy nghĩ trong hai ngày này:
Dấu hoa đào này rốt cuộc là ứng với Vương Đại Cường, hay ứng với nguy cơ mà Thẩm Tịnh Tú gặp phải.
Từ quê nhà không có tin tức mới, Vương Đại Cường vẫn chưa chết.
Vậy đó là vấn đề ở quê nhà "bạn trai" Thẩm Tịnh Tú rồi.
"Thật kỳ lạ, chúng ta đều gặp phải hoa đào nát, nhưng dường như chỉ có mắt em có tận hai dấu ấn hoa đào." Cốc Hinh nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play