Có người vỗ nhẹ vào tay cô, Bạch Khương giật mình tỉnh lại.
"Cậu sao thế, ngẩn người gì vậy."
"Mình chỉ nghĩ rằng, những vết thương này giống như được rạch thành chữ, cậu nghĩ sao?"
Thẩm Tịnh Tú cười híp mắt: "Sao có thể chứ, chúng ta không thể tự lấy dao rạch bụng mình được, không phải điên rồi sao?" Nói xong cô ấy cũng ngẩn người, trong đầu như thoáng qua một chiếc gương, có một khuôn mặt quen thuộc cầm dao nhìn về phía gương rạch bụng...
"Sao cậu cũng ngẩn người rồi." Bạch Khương cười nói.
Thẩm Tịnh Tú do dự: "Không lẽ mình bị ma ám?"
Bạch Khương thu lại nụ cười, thật ra cô cũng cảm thấy rùng mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play