“Ra là vậy.” Lúc này Tiêu Chiến mới tỉnh ngộ: “Ca Nhi, sao con không nói sớm?”
Tiêu Ngọc Ca bĩu môi, vẻ mặt đầy ủy khuất: “Cha không cho con giải thích, chưa gì đã muốn dùng gia pháp...”
“Cái ông này, tôi đã nói mà, Ca Nhi của chúng ta vẫn luôn ngoan ngoãn.” Tiêu phu nhân ngồi bên cạnh âm thầm thở phào nhẹ nhõm, còn trách móc: “Đấy ông xem, không chịu nghe tôi nói, còn suýt làm tổn thương con.”
“Ca ca, vết thương của huynh...” Tiêu Ngọc Ca đỡ Sở Thiên Tề dậy, định kéo áo sau lưng của hắn để xem vết thương.
Không ngờ, Tiền Tư Thần lại kéo cô ra: “Ca Nhi, để Vương đại phu xem cho Thiên Tề, ta còn có chuyện muốn nói với muội.” Nói xong, liền kéo tay Tiêu Ngọc Ca ra bên ngoài.
Sở Thiên Tề nhìn theo bóng dáng họ rời đi, trong lòng tràn ngập nỗi buồn. Cơn đau trên lưng nào có thể sánh được với nỗi đau trong tim.
Tiêu Ngọc Phù thấy Tiền Tư Thần lại bảo vệ Tiêu Ngọc Ca như vậy, liền tức sôi máu. Cô ta lại phải cố mà nhịn lấy lòng Tiêu Chiến và phu nhân trước khi đứng dậy rời đi. Vừa về tới viện, Tiêu Ngọc Phù liền bắt đầu ném đồ đạc để xả cơn tức.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT