Thật ra, không cần phải hỏi thì Trịnh Như Ngọc cũng hiểu được, bây giờ Cố Chi Tang là con bài tẩy duy nhất của tổng bộ. Loại chuyện như này thì chỉ có một mình cô mới có đủ năng lực tiên phong đi đầu được.
Cố Chi Tang nói: “Là tôi tự quyết định muốn đi.”
“Cố Chi Tang, cô nhất định phải cẩn thận đấy.” Trịnh Như Ngọc mím môi nói.
Ở vị trí có đủ quyền lợi này thì phải có trách nhiệm tương ứng.
Trong chức trách của cô ấy có hàng loạt dân chúng Phong Đô đang không rõ sống chết và sự an nguy của toàn bộ đất nước. Cho dù bản thân Trịnh Như Ngọc biết rõ chuyến đi này của Cố Chi Tang cực kỳ nguy hiểm nhưng cũng không thể nói nên lời “đừng đi” được.
Trịnh Như Ngọc bổ sung: “Cô yên tâm, cấp trên đã huy động thêm nguồn lực từ tổng bộ, tất cả sẽ nhanh chóng được chuyển đến đây.”
Có thể dự đoán được, bất kể Cố Chi Tang có thành công hay không thì chính phủ quốc gia sẽ không thể đặt hết toàn bộ hy vọng lên người cô được.
Trong tình huống không làm náo động quá nhiều người thì bên thủ đô có thể vận dụng được một số vũ khí lớn. Tất cả đều đang được khẩn trương tìm cách vận chuyển đến khu vực ngoại ô thành phố Phong Đô.
Mười phút sau.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT