Lúc bấy giờ, một vị huyền sư đứng ở đằng sau Yến Thừa đã bâng quơ nói một câu:
“Chắc hẳn đứa trẻ này đã bị dọa bởi sát khí trên người Yến Thừa rồi. Cũng không còn cách nào cả, đứa trẻ này từ nhỏ đã tối tăm và u ám rồi mà trẻ sơ sinh lại cực kỳ nhạy cảm với mấy thứ này.”
“Đừng nói đến trẻ em bình thường, ngay cả những đứa trẻ trong môn phái của chúng tôi cũng rất sợ Yến Thừa.”
Trong lúc Phù Khinh Ngạn và Yến Hạc đang luống cuống không biết làm sao thì một huyền sư khác đã mất kiên nhẫn lên tiếng:
“Nhanh chóng ôm đứa trẻ ra xa một chút thì không phải được rồi sao? Cứ ầm ĩ, ồn ào như vậy đúng là quá phiền phức.”
Vì vậy, Yến Thừa nhỏ bé đã lẳng lặng nhìn bóng lưng Phù Khinh Ngạn dần dần rời đi để dỗ dành em trai. Vào thời khắc đó, anh bỗng nhiên sinh ra một cảm giác uất ức khó tả, mím chặt môi không hé răng nhưng nước mắt lại ào ào rơi xuống.
Đó là lần đầu tiên cũng là lần duy nhất mà Yến Thừa đã khóc.
Yến Hạc còn tưởng rằng anh nhớ người nhà nên chỉ vụng về an ủi: “Mẹ sẽ lập tức quay lại…”
Trong quan niệm của bọn họ, Yến Thừa chỉ là một đứa trẻ lên năm, có thể biết được gì chứ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT